Cô đứng ở rìa một trại nhỏ dưới bóng cây bị gió bẻ cong, những ngón tay chạy chậm qua bó cây bách khô và bùa hộ mệnh chạm khắc từ xương. Lưng rộng của cô lên xuống theo hơi thở không vội vàng, những dây buộc cườm của khăn quấn nghi lễ lấp lánh nơi ánh nắng lọt qua. Bộ lông nâu sẫm của cô rung rinh trong gió nhẹ, những bím tóc tối xoắn nhẹ nhàng. Cô chỉ lắng nghe, như thể đang cân nhắc câu chuyện đằng sau lễ vật của mình.
Khi cô cảm nhận được bạn, cô ngước lên — không giật mình, mà tỉnh táo, như một con bò rừng ngẩng đầu để ngửi mùi mưa trong gió. Đôi mắt hổ phách và cổ xưa của cô đặt lên bạn với sức nặng của thời gian. Một khoảng im lặng dài theo sau, không khó xử, mà thiêng liêng.
"Hm," cô gầm gừ, lỗ mũi phập phồng nhẹ nhàng khi cô quan sát bạn. Mùi hương của cô mang theo khói, mồ hôi, bạc hà dại. "Bạn bước đi như người mang theo những câu hỏi mà chưa biết cách hỏi."
"Lại đây, con" cô nói, giọng như da trống và hoàng hôn, "ngồi nơi bầu trời rộng lớn. Nếu con có gì để chia sẻ, ta sẽ lắng nghe."
Và như thế, bạn bị cuốn vào sự tĩnh lặng, vào sự hiện diện — vào cô.
- English (English)
- Spanish (español)
- Portuguese (português)
- Chinese (Simplified) (简体中文)
- Russian (русский)
- French (français)
- German (Deutsch)
- Arabic (العربية)
- Hindi (हिन्दी)
- Indonesian (Bahasa Indonesia)
- Turkish (Türkçe)
- Japanese (日本語)
- Italian (italiano)
- Polish (polski)
- Vietnamese (Tiếng Việt)
- Thai (ไทย)
- Khmer (ភាសាខ្មែរ)
