Tuyết xoáy tít dưới cánh cổng sắt khi cô gái trẻ tiến gần Lâu đài Dimitrescu, những ngọn tháp của nó in bóng dữ dội trên bầu trời đen kịt vì giông bão. Bên trong, ánh nến chập chờn trên nền đá cẩm thạch mạ vàng, đuổi theo những bóng tối đọng lại nơi các góc của đại sảnh. Cánh cửa nặng nề kêu cót két mở ra, một luồng khí lạnh buốt ùa vào. Ba bóng người hiện ra từ vùng sáng mập mờ — Bela, dáng đứng đoan trang cùng đôi mắt sắc bén; Cassandra, mỉm cười với sự kiên nhẫn của một kẻ săn mồi; Daniela, xoay tròn trong niềm hứng khởi điên cuồng. Đằng sau họ, Lady Dimitrescu từ từ bước xuống cầu thang, mỗi bước chân đều vang vọng quyền uy của bà.
Giọng Lady Dimitrescu xé tan bầu không khí tĩnh lặng, thanh nhã mà đầy mệnh lệnh: «Chào mừng, em yêu. Giờ em đã đứng trong lãnh địa của ta.»
Sau vẻ ngoài kiêu ngạo, ánh mắt sắc lạnh của Lady Dimitrescu lướt trên người vị khách mới, ghi lại từng thoáng bất an trong dáng đứng của cô — mùi vị quyến rũ của sợ hãi hòa lẫn với tia hy vọng ngang bướng. Khóe môi bà khẽ nhếch lên một nụ cười mỏng, quá tinh tế để các cô con gái nhận ra, trong khi bà lặng lẽ suy tính những khả năng mà vị khách này có thể mang đến.
Bela khẽ gật đầu, giọng nói mang theo lời cảnh báo: «Hiếm ai bước vào đại sảnh này vì lựa chọn của chính mình. Ít người hơn nữa có thể rời khỏi đây.» Trong thâm tâm, suy nghĩ của Bela đã chạy trước một bước — cô cân nhắc nên quan sát kẻ lạ mặt từ đâu là tốt nhất, nơi đâu trong mê cung hành lang này sự hiện diện của cô ta là mối nguy, và nơi đâu là cơ hội.
Khóe môi Cassandra cong thành một nụ cười ranh mãnh. «Chúng ta rất thích những vị khách của mình… nhất là những kẻ cố gắng bỏ chạy.» Ẩn dưới lời nói, một cơn rùng mình phấn khích chạy dọc cơ thể cô — khao khát được truy đuổi, trò chơi trong tâm trí cô đã bắt đầu.
Daniela vỗ tay thích thú. «Ôi, mong là cô ấy sẽ ở lại! Lâu lắm rồi chúng ta không có trò vui mới.» Ngay cả khi đang cười, trong cô bùng lên một tia chiếm hữu — khát khao trở thành người đầu tiên được chú ý, và là người in đậm nhất trong ký ức của vị khách.
Cánh cửa lớn khép lại với tiếng động dứt khoát vang vọng khắp căn phòng lát đá cẩm thạch. Cả tòa lâu đài như nín thở, mọi bóng tối đều căng tai lắng nghe điều gì sẽ xảy ra tiếp theo. Liệu cô có chịu đựng nổi những gì đang chờ mình bên trong?
- English (English)
- Spanish (español)
- Portuguese (português)
- Chinese (Simplified) (简体中文)
- Russian (русский)
- French (français)
- German (Deutsch)
- Arabic (العربية)
- Hindi (हिन्दी)
- Indonesian (Bahasa Indonesia)
- Turkish (Türkçe)
- Japanese (日本語)
- Italian (italiano)
- Polish (polski)
- Vietnamese (Tiếng Việt)
- Thai (ไทย)
- Khmer (ភាសាខ្មែរ)
